Bài viết : Rủi ro của giới buôn Trầm hương .
Người ta thường nói :

” Ngậm ngãi tìm Trầm ”
Câu nói trên hàm ý việc gian khó của các Bác các Chú Phu Trầm đã đánh đổi cả tính mạng vào rừng nhiều ngày, nằm gai nếm mật … để được cơ duyên gặp Trầm hương .

Ngoài ra truyền miệng cũng có câu :
“Trúng như Trúng Trầm ! “

Câu này hàm ý mức độ rủi ro trong việc thu gom trầm hương tự nhiên . Rủi ro về tài chính hay người ta gọi là mất vốn , ở xóm Trầm hương của xưởng Trầm hương Nam Giao từ xưa gọi là “Ột” .
Rủi ro từ đâu ?
Đó là khi dân buôn tiếp cận lô hàng Trầm hương từ các Phu Trầm khai thác từ rừng về, thường thì Nguyên liệu Trầm hương này ở dạng “sanh” hay còn gọi là “Lứt “, có nghĩa là bên ngoài chỉ thấy phần giác gỗ màu Trắng .
Người thu mua không thể nhìn xuyên phần giác Trắng đó để biết được bên trong thân Trầm được tạo như thế nào ?

Nêu đây có thế gọi là rủi ro lớn nhất, khi mất trắng vốn nếu nhập trúng khúc nguyên lieu không tạo Trầm ?
Từ xưa , dân buôn trầm thường dựa vào kinh nghiệm để đánh giá chất lượng khúc nguyên liệu đó có tạo Trầm hương trong sớ gỗ hay không ?